Tâm sự hay và cảm động của cô giáo tiếng Anh- Bích Bền Bỉ

Nhớ những ngày hùng hục ra, bỏ lại tất cả gia đình, sức khỏe, bạn bè, mối quan hệ để bắt đầu làm lại với bạn ấy. Ngồi nghe tâm sự của học viên, xem clip của học viên mà thấy thật nhiều hình ảnh của mình ngày xưa nó ùa về.


❤️ Nhớ những ngày luyện tập điên cuồng, nhớ những cái rét tới tái tê ruột gan vẫn 5h mò dậy để đi luyện âm bụng và hơi bằng cách hét thật to

❤️ Nhớ những ngày cái miệng không biết chu ra, không biết tròn vào, lưỡi thì thụt ra thụt vào……..ối rời ơi đủ các kiểu xếp hình của cái miệng……
❤️ Nhớ những câu nói kinh miệt của 1 số người để làm cho mình có thêm nhiều động lực chinh phục tiếng anh.
❤️
 Nhớ những ngày đi từ 5h sáng tới 10h đêm lăn lê bò xoài, lê lết ở tất cả các câu lạc bộ, các nhóm join vào học tiếng anh
❤️ Nhớ những cái lần ngượng chín mặt vì giơ tay lên giới thiệu bản thân để tự tin hơn nhưng vẫn còn “ ai căm phờ rom HD”
❤️
 Nhớ những lần mưa gió+ cái lạnh của mùa đông chả có ai đi nhưng 1 mình vẫn ra và lại học 1 mình
❤️ Nhớ những giọt nước mắt thấu đêm, vì không có được sự ủng hộ của gia đinh
❤️
 Nhớ những lần nằm viện chỉ vì thiếu kiến thức về sưc khoe và chưa biết quý trọng sức khỏe của mình mà học hành 1 cách điên cuồng tới mức suy nhược cơ thể.
❤️
 Nhớ những lần thở oxy, lấy máu, truyền nát bét 2 tay ra nhưng vẫn bắt chị bật ted talk lên vì cứ sợ k nghe nó lại xuống mất
❤️
 Nhớ những ngày mất hết giọng tới nuốt nước còn đau tới thấu xương nhưng vẫn bất chấp “ lấy độc trị độc”
❤️ Nhớ có lần đi khám dạ dày 1 mình ở bạch mai bị người ta cho cái gì qua họng tới dạ dày khóc hàng mấy tiếng rời vì đau, vì cô đơn……
❤️ Nhớ những lần không có tiền, đi học không bao giờ có gì ăn sáng và ăn phụ nữa chiều……..
❤️ Nhớ nhừng ngày mưa 1 mình đi học với biết bao kỉ niệm, nhớ những vũng nước oto đi qua mặt bắn cho cái thì thôi tập xđ rồi
❤️ Nhớ cái lần vì đi học về mưa to quá ngã xe rách cả phía da trên mắt
❤️Nhớ những bữa ăn vội cùng với những ngày tháng ngủ 4h 1 ngà

Ôi muốn viết mãi TIẾNG ANH chưa bao giờ là dễ nếu bạn không thực sự bỏ thời gian và công sức. Có thể mình tự học nên nó vất vả hơn 1 chút nhưng nói thật kể cả bạn có đi trung tâm thì cũng thế thôi, đều phải bỏ công sức và thời gian ra để luyện tập chứ có thể là mọi thứ đến dễ dàng đâu. Nói chuyện nhiều với các bạn trẻ mình thấy có rất nhiều câu chuyện giống nhau, các bạn ấy đều có chung 2 bênh: LƯỜI+ LÝ DO
Hầu hết ai cũng nhận biết được TA rất quan trọng và có TA thì lương cao, nhàn và có cơ hội làm trong cty nước ngoài và có cơ hội thăng tiến trong sự nghiệp. Nhưng đâu phải ai cũng KIÊN TRÌ & QUYẾT TÂM chinh phục được nó đâu.
Vậy lý do và vấn đề là gì???
Nói thẳng thắn 1 câu là bạn sẽ chả bao giờ học được TA nếu con người bên trong của bạn không thực sự muốn!
Vấn đề không phải nằm ở giảng viên hay trung tâm, nói thạt 1 câu chả có trung tâm TA nào dạy không hay cả, ai họ cũng có 1 phương pháp và có những cái key, cái tip riêng để giúp bạn có những bài học , phương pháp nhanh hơn và chính xác hơn trên con đường chinh phục TA thôi, chứ họ chưa bao giờ có thể thay thế bạn LUYỆN TẬP!
Ngay tới cả bản thân mình là 1 người TRUYỀN ĐỘNG LỰC rất nhiều mà vẫn chưa bao giờ có thể thành công 100% trong lớp học. Cùng với những lần có cơ hội được dạy các ac đã đi làm thì mình nhận thấy vđ rằng: CHỈ KHI NÀO TIẾNG ANH NÓ QUYẾT ĐỊNH SỰ NGHIỆP VÀ CUỘC SỐNG, MIẾNG CƠM MANH ÁO của bạn, nó là nguồn để giúp bạn tồn tại duy trì cs thì bạn mới thực sự làm mà chả cần ai truyền động lưc
TIẾNG ANH nó chỉlà cuộc chiến giữa bạn và chính bạn mà thôi.
Nếu bạn vẫn còn tiếp tục lấy lý do và chưa thể vượt qua sự lười biếng thì chắc chắn chả bao giờ bạn có thể nói được tiếng anh cả. CŨng đã từng là SV mình rất hiểu, SV đại học không có gđ quản lý, rồi tự bắt đầu quản lý tài chính, cộng với cái tuổi trẻ, tuổi ham chơi, say mê tìm kiếm và khám phá những điều mới lạ, rồi cả tình yêu màu hống mới chớm nở nữa. Mọi thứ nó sẽ cuốn bạn vào sâu hơn nếu em không có những MỤC TIÊU rõ ràng. Không mục tiêu thì làm sao bạn có thể tìm ra con đường cho mình đi được. Không có mục tiêu thì sao biết mình cần tới điểm nào mà vạch ra con đường để CHINH PHỤC được!
Xã hội bây giờ đâu chỉ cần mỗi CHUYÊN NGÀNH đâu, TIẾNG ANH, KỸ NĂNG, NGOẠI HÌNH, CÁCH ỨNG XỬ, KHÉO LÉO. MỐI QUAN HỆ……….. ôi đủ thứ nó tương tác lại. Không phải cứ giỏi kiến thức trên trường là có việc ngay đâu. Các em nên thực tế hơn chút đi thì mai này ra ngoài nó đỡ shock!
MUỐN CHIA SẺ CHO CÁC BẠN CÁCH VƯỢT QUA SỰ LƯỜI BIẾNG VÀ CÁCH TẠO ĐỘNG LỰC CHO CHÍNH MÌNH nữa mà muộn rồi!
Hy vọng bài tâm sự giữa trời thu Hà Nội này có thể giúp được ai đó là vui lắm rồi!
Nếu bạn muốn nghe Bi tâm sự và chỉ cho bạn cách tạo động lực mạnh mẽ để action bất chấp nỗi sợ hãi thì comment nói điều gì đó với Bi để Bi biết nhé!
With love and care 
P/s: ấy thế mà cũng 3 năm rồi gắn bó với cái nghề!

Tags: