Nội dung chính
Lời chia sẻ
Anh đã cố tình đợi 2 ngày và rất cám ơn những bạn đã comment chia sẻ. Anh nghĩ là còn rất nhiều bạn đã có những thử thách và trải nghiệm thú vị trên con đường du học. Và cũng có những giải pháp rất thú vị. Hy vọng chúng ta có thể cùng chiêm nghiệm và chia sẽ với nhau.
Về cá nhân anh thì kể không biết khi nào mới hết! Ở mốc tuổi 37, là khá già so với đa số thành viên của group này, nhưng vẫn khá “mơn mỡn” nếu ta nhìn ở góc độ một đời người; cái mâm khó khăn nào anh cũng đã trải qua.. từ sự nghiệp, xích mích gia đình, tình cảm, hôn nhân, thị phi. Mâm nào anh cũng đã nếm mùi: đã từng ở những căn hộ ổ chuột đến những khách sạn 5 sao (nhiều nơi trên thế giới nhưng đặc biệt là Canada và Việt Nam), ăn uống lê la ngoài đường cho đến những yến tiệc với Tổng Lãnh Sự, với Ngài Toàn Quyền Canada (Governor General), với chính phủ cấp cao của Canada và Việt Nam, tiếp chuyện và làm việc với các doanh nhân – đại gia như Ông Nguyễn Đăng Quan (MASAN Group), Võ Quốc Thắng (Đồng Tâm Group), Huỳnh Uy Dũng (chú Dũng “lò vôi”), diễn giải chung với anh Anh Đặng Lê Nguyên Vũ (Trung Nguyên Coffee) và rất nhiều những nhân vật, anh chị có tâm có tài khác…
Anh nhớ những lúc làm GĐ Hoạt Động (Director of Operations) cho 1 nhà máy xử lý rác của Mỹ tại HCMC (năm 2008-2009), lương net (là lương sau thuế/ bỏ túi) lúc đó là $5000 USD, thời điểm đó là trên 100tr / tháng. Thế mà có những lúc khó khăn phải dốc hết để trả lương cho nhân viên lúc mở nhà hàng tại HCMC. Anh nhớ có những lúc nhìn qua đường thấy người ta bán tô phở 15,000 VND thòm thèm mà không có tiền để ăn!
Anh nhớ, có một vị kia, cũng là chủ doanh nghiệp và sinh hoạt chung trong OV Club, là Hội Doanh Nhân Việt Kiều tại HCMC, có lần điện thoại hốt hoảng nói “Cory ơi, Mẹ anh vừa đi mổ gấp mà anh ket tiền cty chưa giản ngân kịp, gì gì đó.. Em giúp giùm anh. Anh kẹt quá!”. Thật sự lúc đó mình đang rất khủng hoảng tiền bạc, lấy tiền đầu này đấp đầu kia, kinh doanh thua lỗ nhưng nghe câu chuyện xong mình chịu không nổi nên nói: “Thôi được rồi. Anh đến nhà hàng em đi. Khi nào đến nói Thu Ngân điện thoại cho em để duyệt cho anh lấy tiền. Cho mượn thì dể mà 2 tuần sau – theo hứa hẹn – mình điện thoại đòi tiền lại thì máy ò í e.. mới biết đã bị lừa…
Rồi trở về Canada, anh bị 1 số cá nhân và hội đoàn nói là thằng Cory lừa đảo, quyên góp tiền từ thiện để ăn xài cá nhân. Trong khi không ai biết mình về Việt Nam, vừa đi cày vừa kinh doanh riêng, bận rộn không có thời gian ngủ.. nhưng vẫn đội nắng đội mưa đi làm những việc thiện.. xây nhà, xây cầu, cấp học bổng, xây thư viện, quyên góp sách..v..v.. vì thật sự đó là đam mê.. là cơn nghiện đi giúp cho đời, dù chỉ là những điều bé nhỏ. Có những lúc khó khăn nhất, không có tiền! Nhưng vẫn đi mượn tiền để làm từ thiện.. mà rồi vẫn bị thị phi, trách móc, đồn đại vớ vẩn..
Hỷ nộ ái ố, thất vọng, ê chề, buồn tủi – hương vị nào cũng ấn tượng và thú vị. Nhưng tiêu biểu vài chuyện cho vui thôi. Hôm nay anh muốn chia sẽ — khi đã đi đến những ngõ cụt như vậy — thì chúng ta có thể làm gì, trang bị cho mình những kiến thức và phương pháp gì để gỉai quyết những khó khăn?
Những phương pháp sau đây có những yếu tố tâm sinh lý và tâm linh khác nhau. Tất cả đều có những ích lợi khác nhau và cũng giống như vị chua, mặn, ngọt.. mổi bạn sẽ có mổi “gu” riêng và thích hợp khác nhau nhé.
** Nói túm lại, khi đối đầu với khó khăn, không còn lối thoái, chúng ta có thể làm gì? **
1) Rủ bỏ: Mọi người hãy hát theo anh: “LET IT GO! LET IT GO!” Chuyện đã qua không nên gậm nhấm. Kim đồng hồ quay tới chứ có bao giờ quay ngược. Tại sao chúng ta phải u buồn những chuyện đã xảy ra và chúng ta không thể thay đổi kết quả của nó? Rút ra những bài học cho mình và bước tiếp. Ngày mai là CƠ HỘI để mình có thể ứng dụng những bài học.
2) Đừng làm thầy bói. Đừng suy nghĩ và hoang mang với tương lai. Cách tốt nhất để chuẩn bị cho tương lai là rèn luyện trong hiện tại! Là hưởng thụ ngày hôm nay thật trọn vẹn! Bước chậm lại.. ngửi đóa hoa ven đường. Vui đùa với những cháu bé. Thỉnh thoảng mua cho mình hoặc người thân món quà nhỏ. Chúng ta sống vội quá. Chúng ta sống trong tâm trạng đối phó và chuẩn bị cho tương lại.. đôi khi quên đi, “Ủa! Tôi đang thở và đang trải nghiệm NGAY BÂY GIỜ. Tôi có quyền hưởng thụ trong hiên tại!”
3) Đi vacation (nghĩ dưỡng) trong 5 phút. Khi cảm thấy stress nhiều quá, áp lực nhiều, deadline nhiều đến mức vai và cổ xơ cứng và đau… khi ăn uống không còn cảm giác ngon miệng… bạn hãy tìm 1 nơi yên tỉnh nhắm mắt lại, cảm nhận hơi thở của mình, xây dựng 1 bộ phim (vừa đạo diễn và làm diển viên) và thấy mình đang lên máy bay, bay đến destination nào đó, sau đó bạn sẽ làm gì, chụp hình ở đâu, ăn món gì, sau 5 phút, trong lúc vẫn nhấm mắt, mình sẽ lên máy bay để bay về nhà. Xong.. mở mắt ra.. Bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhàng và destressed
4) Kỷ luật binh lính: dù cuộc sống xung quanh bạn có khủng hoảng, tồi tệ như thế nào, việc giữ một “structured routine” (giờ giấc sinh hoạt ổn định) rất quan trọng. Ngủ và thức dậy đúng giờ, ăn uống đúng giờ. Nếu bạn có thói quen như xếp mền gối buổi sáng thì vẫn giữ y vậy. Sự ổn định trong sinh hoạt như một lưới dù an toàn sẽ che chắn bạn rơi vào cảm giác trầm cảm.
5) Đối đầu và chất vấn những tư tưởng tiêu cực. Khi những suy nghĩ tiêu cực đang hình thành, bạn nên tự hỏi mình “Có bằng chứng nào tôi là người tệ hại nhất trên đời này không?” (hay những câu tương tự). Rõ ràng là không. Những sự gậm nhấm của bi quan và tiêu cực rất nguy hiểm.
6) Xây dựng mục tiêu SMART (dịch ra là thông minh, nhưng SMART ở đây là Specific = Cụ Thể, Measurable = Đo lường được, thấy được, Attainable = khả thi, Rewarding = Có lợi cho mình, Time-limited = có giới hạn thời gian). Gọp chung lại chúng ta thấy mục tiêu đặt ra phải thực tế, cụ thể, đáng làm và có deadline thời gian. Đây là công thức để chúng ta đặt ra những mục tiêu hiệu quả nhất và đem lại thành quả sớm nhất.
7) Nhìn nhận là mình đang đau buồn. Cho phép bản thân đón nhận giúp đỡ từ chính mình và từ những người xung quanh. Những người dũng cảm nhất là những người có khả năng bộc lộ yếu điểm và cảm xúc của mình. Chối bỏ những nỗi đau, luôn chứng tỏ mình là “thanh niên cứng” không mang lại lợi ích gì cả.
8) Ông bà mình nói “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”. Rõ ràng là vậy! Trong lúc đương đầu với khó khăn, chúng ta cũng cần trang bị bên cạnh mình những người bạn, người thân tốt, ân cần, sống lạc quan. Bên cạnh ở đây không nhất thiết phải physically ngay bên cạnh. Những người để chúng ta có thể hỏi thăm, xin ý kiến, tâm sự có thể ở bất kỳ nơi nào. Ngược lại, những người có tính chất lợi dụng, lôi cuốn nhưng thật ra chỉ gạt gẫm, gian manh thì nên “chia tay sớm HẾT đau khổ”.
9) Bây giờ chúng ta hãy hát một bài khác: “LET IT BE… LET IT BE”… Đây chính là cảm nhận sự vô thường. Đây chính là sự coi thường những nỗi đau.. bởi vì cơ bản là nó cũng rất tạm bợ và vô thường. Bạn là hạt cát trên quả đất này, và quả đất này là hạt cát rất nhỏ trong vũ trụ mênh mông. Trái đất sẽ mất đi, vũ trụ vẫn tồn tại và sẽ thiết lập những hành tinh có sự sống mới. Hãy cảm nhận phép màu được sống, được thở, được thấy màu sắc, được ăn một món ngon miệng. Không chấp nhất những ai đã làm những điều và nói những điều ác độc… Không cho phép ai lấy đi sự lạc quan trong cuộc sống của bạn.. Hãy quy đổi 80-90 năm cuộc đời ra phút, ra giờ… Rõ ràng trải nghiệm sống của bạn là giới hạn và tạm bợ. Khi sinh ra chúng ta đã bắt đầu chết dần. The clock is ticking! Nghe hơi bị rợn óc nhưng đó là sự thật. Hành tinh này có bao nhiêu tỉ người nhưng không ai có vân tay giống bạn. Hãy đón nhận sự khác biệc của mỗi người.. kể cả những lúc họ làm cho mình đau buồn. Hãy tha thứ, cho qua, không đóng vai nạn nhân – vì chúng ta có quá ít thời gian để trải nghiệm cuộc sống muôn màu vô cùng thú vị này.
10) Khi bạn trải qua một sự việc đau đớn, mất mát lớn… khi vết thương lòng còn chưa lành, English gọi là “trauma”, thì hãy thử phương pháp này. Lấy 1 tờ giấy trắng, chúng ta sẽ viết tên mình 10 lần. Sau mỗi lần viết tên, chúng ta nghỉ 1 phút, nhìn vào tên mình và để đầu óc thoải mái, không cưỡng ép những luồng suy nghĩ, vui vẻ đau buồn gì cứ để suy nghĩ tự nhiên tuông ra. Viết xong 10 lần, hãy vẽ mặt cười ? hoặc chử “KHÔNG SAO!” bên cạnh tên mình. Bạn cầm tờ giấy đó, tìm 1 chiếc gương lớn, nhìn vào chính mình và nhìn vào tờ giấy có tên mình, trong gương. Đây là một self-awareness exercise giúp chúng ta cảm nhận được sự hiện diện và làm chủ bản thân, lấy lại control chính mình. Những lúc chúng ta chụp hình selfie sẽ có những hiệu ứng tương tự – nhưng ở cường độ ít hơn.
11) Khi bạn mang trong lòng nặng trĩu những cảm giác lỗi lầm và hối hận, khiến bạn cảm thấy vô cùng mệt mỏi và hối tiếc.. Ví dụ như đối xử không tốt với ai đó, không cố gắng hết sức để đạt điều gì.. thì có thể làm exercise này. Tìm 1 chổ yên tỉnh, có thể tập trung, bạn hãy ngồi xuống (hoặc nằm cũng được). Hãy nhắm mắt lại và tưởng tượng mình đang đi dạo bộ trên bờ biển. Biển vô cùng vắng lặng và yên bình. Bổng nhiên bạn thấy 1 bé trai (nếu bạn là nam), hoặc bé gái (nếu bạn là nữ) đang ngồi dưới bải cát, khóc và hoảng sợ.. Bạn chạy lại gần thì thấy đây chính là mình lúc 4-5 tuổi. (Nếu có thể hình dung mình thời bé thơ thì càng tốt!). Bạn dang tay ra ôm bé vào lòng và vỗ về.. Nói những câu như sau: “Con ơi đừng sợ!” “Ta yêu con” “Ta biết rồi.. Không sao.. Đừng sợ nửa nhé!” “Ta sẽ luôn ở đây với con”. Không chỉ tưởng tượng trong đầu mà tay của bạn cũng sẽ dang rộng như đang ôm bé vào lòng. Đung đưa bé, vỗ về cho bé. Trong lúc vẫn đang nhắm mắt, hãy hình dung và cảm nhận hình ảnh này, tập trung đưa cảm giác thật sâu vào tiềm thức của bạn. Hạy cảm nhận sự thoải mái và yêu thương khi mình đang ôm bé – là chính mình thời bé thơ. Sau đó, mở mắt từ từ, vương vai. Bài exercise này sẽ mang đến cảm giác nhẹ nhàng, giúp cho bạn bộc lộ cảm xúc và tập yêu thương chính mình. Điều đó nghe có vẽ ngớ ngẫn, nhưng có rất nhiều người trong chúng ta, không biết yêu thương chính mình! Có thể bạn sẽ khóc 1 chút, điều đó rất tự nhiên, không nên cưởng áp cảm xúc này. Sau exercise này bạn sẽ thấy hoàn toàn yên an và thoải mái.
Nếu nói về chuyên môn thì còn rất nhiều workshops hay exercise trị liệu những bệnh trầm cảm (depression), hậu chấn tâm lý (PSTD), tuy nhiên anh chỉ giới thiệu những bài tập đơn giản – hiệu quả và dễ làm. Hy vọng những phương pháp này ít nhiều sẽ giúp được mọi người. Các bạn nhớ là “Cuộc sống cho chúng ta 1 một hộp bút chì màu. Hãy tô vẽ bằng tất cả màu sắc”.. Vẽ đẹp hay xấu, chúng ta hãy cảm ơn đời! Mình còn sức khỏe để ngồi vẽ, đễ có thể cảm nhận được màu sắc, bạn nhé! <3
—-
Về người viết:
Anh Cory Võ là một cựu du hoc sinh từ cấp 2 và sống ở Calgary được 25 năm. Về ngành học anh là ThS Tâm Lý, Cử Nhân Kinh Tế, Sư phạm Anh Ngữ và hiện đang điều hành công ty cung cấp các dịch vụ Sự kiện – Giải trí – Du lich – Marketing – Vận chuyển hàng hoá tại Calgary.