Không biết roaming của mạng vinaphone, mobifone thế nào chứ của Viettel qua T-mobile ở Mỹ thì data rất củ chuối (chẳng biết do máy cũ hay mạng lởm thật). Thông tin liên lạc là quan trọng cho nên mình quyết định mua sim 4G trả trước. Có nhiều option nhưng khi lấy hành lý xong ngay cửa EXIT có quầy bán Simcard Plan 39 mình liền mua luôn, lúc đó chỉ nghĩ tiền nào của nấy thôi, không đắn đo nhiều. Giá simcard data unlimited trong 30 ngày có giá 80 usd (ko có loại cho 10 ngày hay ít hơn), loại Sim này chỉ vào mạng, nhắn tin và nghe điện thoại. Nếu gọi ở Mỹ sẽ bị charge thêm 5 usd/p vào thẻ VISA.
Cũng may hôm qua trên máy bay mình đã hỏi một cậu đa đen ngồi cạnh làm nghề lái xe UBER, cậu ấy bảo từ sân bay LAX về khách sạn bằng Taxi, hoặc UBER chứ ko có tàu như ở Nhật. Chính vì vậy sau này mình thấy việc mua sim trả trước là hợp lý vì khi cài UBER cần phải kê khai số điện thoại ở Mỹ để lái xe có thể sẽ gọi để xác nhận hành trình.
Đúng thật, giao thông ở LA chủ yếu bằng ô tô, đường rộng hai chiều, mỗi chiều 5-6 làn, xe nào xe ấy chạy vù vù quên chết. UBER phổ biến đến nối mình nghĩ đến phần nửa số xe con lưu thông trên đường chính là nó. Uber có 3 loại, loại 4 chỗ, loại 7 chỗ và loại xịn với mức giá khác nhau. Nhìn chung giá Uber rẻ hơn Taxi khoảng 30-40%. Vì nhiều nên gọi cái là có ngay, lúc đi xong, phần mềm báo đánh giá chất lượng dịch vụ theo mức từ 1 sao đến 5 sao. Nếu bị khách hàng không đánh dấu vào số 5 sao thì coi như dịch vụ tồi và có thể bị hãng có ý kiến. Sau phần đánh giá, phần mềm lại hỏi có đồng ý trả tiền bo (tip) cho tài xế không? Mức bo cũng tùy từ 1$ đến 10$. Ỏ LA có rất nhiều lái xe Uber là nữ da đen, da trắng đủ cả. Tuy vậy mấy em lái xe cho mình hôm nay số đen toàn bị mình tíc vào ô 1 sao (mình nghĩ là tíc hết từ 1-5 nhưng cứ khi tic xong số 1 thì nó ngắt luôn) mặc dù vậy mình vẫn bo 2$/cuốc .
Nói thêm một chút về khách sạn, phòng ốc ở đây chỗ nào cũng rộng như phòng tổng thống nhưng trống tuềnh trống toàng, dao cạo râu hay bàn chải đánh răng đều không có. Mình tìm hết hơi không thấy liền gọi lễ tân xin, nó từ chối luôn bèn rủa thầm ở đây rặt toàn bọn râu ria xồm xoàm thế này thì KS cung cấp dao cạo làm đếch gì nhỉ?, tuy vậy vẫn hậm hực vì không có bàn chải và thuốc đánh răng.
Trong phòng không có 2 chai nước free như thường lệ mà chỉ thấy có mỗi cái máy pha cà phê, pha chè, ko có hướng dẫn sử dụng, mình đành phải nhờ anh Google. Loay hoay một lúc phát hiện ra máy này hay phết nó giống như cai phin cà fê lọc nhưng nước được đun sôi rồi bơm từ từ vào phin ở nhiệt độ cao nên cà phê thơm và đậm hơn.
Còn việc nữa cần lưu ý muốn lấy hóa đơn lưu trú thì phải book trực tiếp với khách sạn, còn book qua Agoda, Experia hay một bên thứ 3 nào đó thì không lấy được hóa đơn mặc dù bạn thanh toán trực tiếp với khách sạn khi check out ( trong trường hợp này ở Nhật vẫn lấy đc hóa đơn bình thường)
Có 4G, có UBER mình tự tin lượn lờ cả ngày hôm nay quanh Quận Cam, chòi ra tận bờ biển TBD, nước lạnh toát. Từ đây nhìn về phía TTN là vn đấy, cách có cái biển này thôi. Chạy dọc những khu biệt thự ven biển rất đẹp có giá cả trục triệu usd/căn. Thấy bảo có chỗ được CCCC mua rất nhiều nhưng mình không chạy qua. Quay về Westminster, khu vực tập trung phần lớn người Việt ở Quận Cam, ở đây có Little Saigon, có trung tâm Phúc lộc thọ, nơi mà nghe nói dịp 30/4 hễ bên Việt Nam có kỷ niệm tưng bừng ngày giải phóng thì ở đây bà con việt kiều cũng làm lễ tưng bừng không kém nhưng với những khẩu hiệu và mục đích ngược lại, thế mới buồn. Ở Phúc Lộc Thọ có nhiều shop bán vàng bạc đá quý, shop áo dài…hàng quán bún miến phở đều có biển hiệu bằng tiếng Việt. Trong chợ Á Đông có nhiều hàng hóa mà cả người bán và người mua đều là người nhà mình, quang cảnh hay âm thanh buổi chợ ở đây rất quen thuộc, rất Việt Nam. Phía bên ngoài, một vài bác trung trung tuổi uống cà phê tán gấu, một chỗ thì xúm lại chơi cờ tướng. Mình hôm nay không vội lượn mà được ngồi hầu cờ mấy cụ này chắc vui ra phết !:-)
Đi vào khu trung tâm mua sắm lớn ở quận Cam, vào trường Irvine Valley College chơi, mình được cậu sinh viên Việt Nam 18 tuổi đang học ở đây dẫn đi thăm nhiều khu vực của trường, tất cả từ thiết kế cảnh quan chung đến cơ sở vật chất đều toát nên một vẻ hiện đại, chuyên nghiệp nhưng cũng rất hài hòa, thân thiện với thiên nhiên. Có điều đặc biệt mà mình rất thích đó là thời tiết ở đây cực kỳ dễ chịu, gió mát 20-22 độ, nắng vàng rộm và trời thì luôn xanh ngắt. Cái nữa, cà phê được uống miễn phí ở mọi nơi trong quán ăn hay khách sạn nên mình uống nhiều (thay nước). Buổi tối về, cũng do lệch múi giờ nữa nên đầu óc tỉnh như sáo sậu, tha hồ lướt nét, check mail hay phục vụ đội hình đang cày cuốc ở nhà. Thời gian một ngày dài ra rất đáng kể đấy chứ !