NGƯỜI GIÀ ĐI DU HỌC LIỆU CÓ SAI?! Người già có nên du học không? Mình viết bài này thứ nhất là vì lỡ hứa với ad =)) Thứ 2 là vì muốn tiếp thêm chút lửa lòng và động lực cho những bạn đã lớn tuổi nhưng vẫn luôn nhen nhóm trong lòng một mộng tưởng “đi du học”, thì hãy mạnh dạn mà tiến bước!
Mình là 8x đời giữa, đã lập gia đình 7 năm (tính đến năm ngoái) và có 1 công việc ổn định lương tốt phúc lợi tốt tại 1 công ty Nhật, lại cách nhà có 800m… nhưng rồi mình đã bỏ tất cả để ra đi theo tiếng gọi của con tim. Vì sao ư?
Vì đơn giản có 1 ngày không đẹp trời, mình cảm thấy chán ngấy hiện trạng hàng ngày của “1 con người bình thường”: ngủ dậy -> đi làm -> đi về -> đi ăn -> đi ngủ… sáng hôm sau lại tiếp tục “u như kỹ”! Mình chẳng hề nghĩ phải làm gì khác người hay thật phi thường, nhưng cái tôi trong mình từ bé đến lớn vẫn luôn thôi thúc mình phải làm một cái gì đó khác biệt cho cuộc đời của chính mình, phải sải cánh bay xa hơn sâu hơn bù đắp cả cho phần của bố mẹ và 5 anh chị của mình suốt 1 đời lam lũ… và còn để sau này già rồi không bao giờ hối tiếc “giá như hồi đó mình làm điều này thì chắc bây giờ đã khác…”
Thực ra mình đã từng sống ở Nhật 1 thời gian với lão công, rồi mới về nước mấy năm trước mọi người ạ Có lẽ bạn sẽ hỏi, tại sao mình không quay lại Nhật chi bằng cho mọi chuyện trở nên đơn giản hơn không? Nếu như bạn biết được vật giá ở Nhật gấp mấy lần vật giá TQ, và nếu như bạn hiểu sâu xa được văn hóa xã hội con người Nhật Bản có những tiêu cực gì… cơ bản tự thấy không phù hợp với bản thân mình, và còn vì vài lý do khách quan nhưng vô hình và hơi tâm linh đã làm cho mình cảm giác mình “cạn duyên” với nước Nhật!
Cuối 2017 lần đầu mình đến TQ du lịch, lúc đó mình đi Nam Kinh vì có người bạn đang học Tiến sĩ ở đó, qua thăm bạn và được dẫn đi chơi 1 tuần. 7 ngày du lịch ngắn ngủi đó quay về, thật sự ngoài chuyện “TQ đẹp muốn ngộp thở” thì cũng chưa hề khơi dậy ý định khiến mình quay lại TQ học hành chi cả. Trong lần đó, 2 đứa mình có đi chơi Thượng Hải và Hàng Châu, tính ra đã tham quan được hẳn 3 thành phố ngay tam giác vàng kinh tế vùng Giang Nam
Rồi giữa năm 2019 có mấy cô bạn nhỏ trong đó có 1 em đã học tiếng Trung được 2 năm, rủ mình đi Vân Nam chơi, lập được 1 nhóm 4 đứa. Thực ra từ đầu năm 2019 mình đã nghỉ việc, lên kế hoạch du học hệ ThS nhưng đến thời điểm đó vẫn chưa tìm được 1 nơi phù hợp với tình trạng kinh tế và học lực của bản thân, vô tình có người rủ đi TQ chơi nữa, mình hỏi nửa đùa nửa thật với cô bé đó: “Nếu chị chọn TQ đi học thì sao nhỉ?” => “Chị đi trước đi nếu ổn ổn học kỳ sau em sang theo hehe…” Thế là mình đã chọn TQ đi học trong tình trạng như vậy đó! Sau chuyến đi Vân Nam về là mình tiến hành giấy tờ hồ sơ thủ tục mọi thứ rốp rẻng trong 1 tháng là bay.
Mình không phải là người mê tín dị đoan, nhưng có những chuyện chỉ có bản thân bạn mới cảm nhận được thực sự bạn có duyên để làm hay không. Và bằng linh cảm đó mà mình đã tin rằng mình “có duyên” với Trung Quốc, mình sẽ tạm ngừng lại con đường 10 năm làm lụng để quay về với sách vở, nhà trường, thầy cô, và bè bạn (toàn người trẻ, mình là nữ già nhất lớp nhưng ko có gì để kỳ thị, cứ yên tâm! =)) )
Nói về apply học bổng thật ra mình đã chạm tới giới hạn tuổi quy định mọi người ạ, chứ profile thời còn đi học của mình cũng không quá tệ. Thôi để cho các em trẻ xăn tay áo lên đi học hành rồi về làm giàu cho đất nước, mình già rồi tự túc toàn bộ đi cho chắc ăn và tự do, để phần xông pha trải nghiệm sướng khổ cho các em
Thực ra học phí ở TQ chỉ tương đương học phí ở VN thôi, mình cũng có bạn bè đã tốt nghiệp cả ThS và TS ở VN tốn hết bao nhiêu tiền, lâu lâu tụ tập mấy đứa cũng có chia sẻ với nhau. Trong các khoản chi phí ở TQ nếu bạn tự túc toàn bộ, thì học phí chính là khoản rẻ nhất. Tiền nhà ở và tiền chi tiêu hàng tháng (cho 1 người từng đi làm quay lại làm “sanh ziên”
) tính ra cũng chỉ gấp rưỡi SG quê mình là cạch kim. Mình cũng may mắn đi đó đây được vài nước Châu Á, đã quan sát vật giá một số nơi, nên mình hiểu rõ được “bài toán du học TQ” chính là đáp án “Ngon, bổ, giá phải chăng” hehe…
Bố mẹ mình đã lớn tuổi (đã đến tuổi có cháu cố rồi) nên dễ gì mình ko vấp phải sự phản đối của gia đình? Và còn cả cái xã hội xung quanh khi họ nghĩ về TQ bằng bao nhiêu thị phi nữa… (chỉ trừ mỗi chồng mình là đã luôn yêu thương và ủng hộ mình trong mọi quyết định).
Mình luôn tâm niệm rằng, đời người chỉ sống có 1 lần, và không ai biết được ngày mai thức dậy chuyện gì sẽ đến… Tất cả điều tiếng xung quanh có là gì khi mà chỉ cần bạn cho là đúng, thì chuyện đó tất yếu sẽ đúng. Bởi vì chỉ có duy nhất chính bạn mới hiểu được điều gì tốt nhất cho bản thân bạn, điều gì thật sự làm bạn hạnh phúc và sẵn sàng dấn thân vì nó. Phải không ạ?
Mình xin kết bài bằng cảm nhận của bản thân sau vài tháng được học ở TQ (rồi đi về ăn Tết gặp anh Vid ở tới giờ =)) ). Đó là mình cảm thấy BẢN THÂN RẤT SÁNG SUỐT KHÔNG CÓ GÌ ĐỂ ÂN HẬN Vì mình đi học, nên mình chỉ quan tâm đến vấn đề giáo dục, đao to búa lớn chính trị xã hội này kia xin phép không lạm bàn. Ngoài ra, 1 điều bổ sung để mình chọn TQ là vì muốn học ở 1 đất nước xinh đẹp 1 năm có đủ 4 mùa không như SG nhà mình nóng quanh năm…nên nhìn đâu cũng thấy TQ toàn điểm cộng hehehe…
Các chị em bạn dì ơi! Nếu bạn có hoàn cảnh tương tự mình (vừa có tuổi vừa sợ đủ thứ) thì đọc xong bài viết này, hãy mạnh dạn xách vali lên bỏ qua hết dư luận mà đi đi nhé!
PS: Mình học ở Hàng Châu, gửi cả nhà ít hình tham khảo