1. Nhắc lại cảm giác bất lực của một người tạm coi là có đôi chút tri thức/kiến thức ở Việt Nam khi hình dung và nhận ra rằng mình (và hầu hết các nhà khoa học xã hội tương tự ở Việt Nam) đều không có năng lực/kiến thức/trình độ để viết một cuốn sách như Sapiens. Chúng ta lạc hậu và tiếp cận nx kiến thức như thế này quá ít và quá chậm..
2. Chúng tôi hy vọng bán hết 5.000 cuốn từ nay đến hết năm. Tôi không bàn về khía cạnh thương mại mà muốn nói về nội dung và tác động. Bản thân tôi cũng sẽ ngạc nhiên (dù thích thú và có phần nào tự tin sẽ đạt được) khi bán hết 5.000 cuốn, và xa hơn, hy vọng rồi sẽ bán được 10.000 bản (sang đến 2019-2020 chẳng hạn, ví dụ vậy). Như vậy, ở Việt Nam có 5.000 thậm chí 10.000 người và nếu có thêm các đk khác như giàu hơn/thu nhập khá hơn, nhiều người biết đến hơn, tiếp cận/mua sách dễ hơn, hoặc giá sách rẻ hơn thì có thể sẽ có tới 20.000 người mua, tức là có tối thiểu 20.000 người đọc nó! Tức là 20.000 người có trình độ tốt, và có thể ước lượng xã hội Việt Nam đang có khoảng 100.000 người có kiến thức khá tốt đi cho chuẩn.
20.000 hay 100.000 người là con số khủng khiếp, ít nhất là với sự hình dung của tôi (dù so với thế giới/văn minh thì tỷ lệ ít ỏi) nhưng chứng tỏ có tới 20.000 hay 100.000 người k hề kém, và để đọc cuốn này (dù k khó gì với nx người quen đọc sách) nhưng cũng chứng tỏ nhận thức/hiểu biết của người Việt đã tăng nhanh TRONG 10 NĂM QUA!
Vấn đề là 20.000 ông này phải kết nối với nhau, share những thứ cần share, học và trưởng thành từ nx thứ sharing đó chứ k phải chỉ từ bản thân cuốn sách, như vậy mới thực sự giúp nhau, cùng chung “đẳng cấp” văn minh và hiểu biết thêm. Ngày xưa, khi k có mạng/internet thì việc share và kết nối này là vô vọng, ngày nay thì có thể. Câu nói của Steve Jobs về sự kết nối các điểm của quá khứ và tương lai.. có thể áp dụng cho tình huống này.
4. Mới nghe thông tin từ nhà đại diện bản quyền cho các NXB/tập đoàn lớn nhất thế giới ở Đông Nam Á báo rằng 2-3 năm nay, số sách non-fiction và giá trị hợp đồng bản quyền sách non-fiction mà các công ty/nxb Việt Nam mua của nước ngoài (80% từ Mỹ) lần đầu tiên đã vượt mảng fiction. Tốt và cần tốt hơn nữa. Người Việt mới chỉ chi chừng vài triệu đô (not sure, maybe 2mil max) để mua bản quyền sách phương Tây các bạn nhé, chỉ là vài % giá trị bản quyền đá bóng (chứ k tính đến phim/các chương trình khác), và con số này cần nâng lên chừng 10 triệu gì đó và dù như thế vẫn quá rẻ và quá ít. Nhập khẩu tri thức chưa đầy 1 phần vạn, tôi tính ra khoảng 0.002% tổng giá trị nhập khẩu hàng hoá, máy móc, công nghệ… từ bên ngoài!