Nỗi lòng nghề Nhân sự, cái nghề trên đe dưới búa

Người ta kỳ vọng người làm nhân sự (HR nói chung) hơi bị nhiều
Sếp thì muốn HR phải nắm được hết mọi chuyên của nhân viên trông công ty
Project Manager thì yêu cầu HR phải “có người nhanh” để chạy dự án, nhưng project thì bèo mà benefits công ty thì nghèo

Các Team Leaders thì muốn HR phải có chính sách, hỗ trợ thế này thế nọ cho lính, trong khi tiền thì sếp giữ
Nhân viên thì muốn HR phải “hiểu” được các vấn đề của họ mà họ không cần phải nói ra
Ứng viên thì muốn HR đưa mức offer lương cao hay phù hợp hơn mặc dù sếp của HR mới là người quyết định
HR công ty khác nhìn vào thì nói rằng HR “chuẩn” thì phải biết món này quy trình kia template nọ
Người bên ngoài không biết nhiều về HR thì tóm lại 1 từ, HR là phải “pro”, tức phải chuyên nghiệp
Các bạn sinh viên thực tập nhìn HR như là người mang đến tương lai
Còn bản thân người HR thì “ao ước” rằng mình sẽ là cầu nối giữa công ty và nhân viên (đọc nhiều sách thấy ghi như vậy lắm)
Ở mấy công ty vừa và nhỏ mà mình biết, chỉ trên dưới vài chục mạng, thì HR, Office Admin và Kế Toán chơi thân với nhau lắm, có khi cùng là một người luôn cũng không chừng. Công ty nào duoc 1 HR và 1 Admin đã là may mắn ?
Đi làm “nhân sự” nghe oai lắm, chứ vào văn phòng bị sai vặt như trẻ con, cái gì cũng phải làm
?
Mình chỉ làm tuyển dụng thôi, nên biết sơ sơ về mảng này, chứ không rành về những lĩnh vực khác trong HR
HR mà làm tuyển dụng mảng kỹ thuật như IT thì càng khổ. Làm dâu trăm họ mà, ai hay xem phim Nhật thì biết.
Team Leaders toàn đưa những ký tự kỳ lạ và những yêu cầu đọc vào chẳng thể hiểu được, để viết JD. Bọn làm lead ấy nhiều khi còn chẳng biết họ muốn gì. Thấy cái gì cũng muốn ứng viên phải biết, phải giỏi, trình phải đủ để đi thi trạng nguyên trong khi job title là Junior Developer
Project Manager thì đùng cái bảo phải tuyển gấp 5 iOS Dev vào cho anh, trong khi công ty hôm tuần rồi mới sa thải nguyên team mobile vì lý do không có dự án. Bảo, sao em không tuyển người từ công ty xxx hay yyy, tụi bên đó làm được. Mấy ổng làm như là tuyển dụng giống như mua bánh mì, có cứ tiền là vô lựa xong mua. “Chị ơi bán em ổ ốp-la 2 trứng lấy thêm chả!”
Sếp tổng thì bảo luong 5tr cho vị trí này là được rồi, 5,5tr cao quá, trình độ ứng viên chưa tới. “Chị ơi bán em ổ ốp-la 2 trứng lấy thêm chả. Ổ này bán em 10 ngàn thôi nha chị, 12 ngàn chị ăn lời nhiều quá. Ngoài quê em bán có 8k thôi!”
Ứng viên thấy tin tuyển thì lại comment, kiểu như “tuyển culi lương bèo thấy mịa”. Mấy ông này hứng thì comments chơi vậy, chứ nhiều khi có cả vấn đề trong đọc hiểu. Tuyển người ghi “3 năm kinh nghiệm làm mobile”, bảo số năm kinh nghiêm không phản ánh năng lực. Ờ thì đổi “3 năm exp” thành “Cứng cựa” hay giỏi, thì tên khác comment “cứng là cứng như nào, bao nhiêu năm kinh nghiêm?” Cạn lời mà!
Đi tuyển thì sếp không cho tiền, bắt phải xài cái nào miễn phí. Mà miễn phí thì phải đi lên Facebook với Linkedin (khéo lại bị đâm sau lưng, bảo HR ngồi lướt Fb suốt ngày chứ có làm gì đâu), đi “quan hê” thì mới có “hàng”.
Lương bèo thì phải đi “dụ dỗ” ứng viên, phải tự đi hunt, mà hunt thì mất thời gian, mà mất thời gian lão PM phàn nàn sao tuyển lâu vậy.
Ép nhau vậy chớ, có ứng viên nào phỏng vấn xong, 2 tuần sau vẫn chưa nói kết quả cho HR để báo ứng viên, vì “anh bận quá”. Ơ hay, thế anh thấy em rảnh à?
Đến khi ảnh hết bận thì ứng viên người ta đi làm ở công ty khác cmnr. Ờ vậy thôi tìm người khác.
Lần này thì ứng viên fail cmnl vì đòi tới 5,6 triệu, trong khi budget sếp cho 5tr, năn nỉ đã đời sếp cho lên được 5 triệu rưỡi.
Sếp bảo, năm nay khỏi tăng lương nha em!
Nguồn (st)
Tags: