Trải lòng của du học sinh Canada

Chia sẻ với các bạn bài viết trên trang facebook “Tâm sự du học sinh Canada” của bạn Quỳnh Tâm về những sự thật mà bạn đã phải trải qua và những khó khăn trên con đường đi du học của bạn ấy. Có thể các bạn sẽ thấy một phần của mình trong bài viết dưới đây.

Mình có tâm sự này giữ trong lòng mệt mỏi nên muốn được nói ra. So với các bạn ở đây chắc mình khá lớn rồi. Mình 29 tuổi rồi mới quyết định đi du học. Thật ra là gia đình không muốn cho đi nên không cho tiền dù nhà mình khá giả, chứ mình đã muốn đi du học từ năm 18 tuổi. Mình học Đại học xong ra trường đi làm tích góp từ lúc ra trường đến giờ 7 năm mới đủ tiền đi. Hiện tại đã có visa và tháng 1 sẽ qua học master nhưng gia đình làm mình buồn quá.
Ba mẹ mình nói đã lớn tuổi bỏ gần 1 tỉ đi học như vậy để làm gì trong khi ở VN có công việc tốt. Với số tiền đó ba mẹ cho thêm chút đỉnh thì mình đã mua được 1 căn nhà ở VN rồi. Ba mẹ mình cũng mong muốn lấy chồng. Ba mẹ nói nếu đi du học là bất hiếu.
Thật sự là mình cảm thấy rất buồn khi ba mẹ có suy nghĩ như vậy. Mình cám ơn công sinh thành dưỡng dục nhưng cuộc sống là của mình, tiền đó cũng do mình kiếm ra và sự thật là 7 năm nay tháng nào mình cũng biếu ba mẹ 10 triệu. Mình không kể công nhưng ý mình là mình cũng có lòng hiếu thảo và nghĩ đến cha mẹ. Nhưng mình muốn được sống theo ý mình. Vậy mà cứ bắt mình ở lại VN để lấy 1 người mà mình không thể nói chuyện. Anh ấy là công nhân ở dãy phòng trọ của gia đình. Thật sự là không khinh công nhân nhưng không thể nói chuyện nổi. Anh ấy mới học xong lớp 12 và nói những chủ đề mà mình không chút hứng thú. Ba mẹ nói già rồi còn kén cá chọn canh. Mình không phải là kén hay không mà vấn đề không thể chịu đựng suốt đời một người như thế. Đàn ông không chịu đi học không có ý chí cầu tiến. Mình hỏi anh ấy là gia đình không có điều kiện hay sao mà không đi học ĐH thì anh ấy nói là do chán học thích chơi game. Hỏi sao 1 người vậy mà ba mẹ mình ép mình cưới chỉ vì mình đã “già”?Chỉ vì “già” mà bị ngăn cản đi du học.
Tại sao ở Việt Nam việc lập gia đình lại quá quan trọng như vậy? Trong khi các bạn Tây và những người bạn bên Nhật của mình họ sống độc thân không một ai trách móc. Mình cảm thấy mình có làm gì trái pháp luật và trái lương tâm đâu? Mình lại thấy người Việt Nam khá ích kỉ khi có suy nghĩ “sinh con ra để về già nó chăm sóc” Hay cha mẹ khá ích kỉ khi chỉ vì để hàng xóm khỏi dị nghị mà bắt con cái đánh đổi hạnh phúc. Lấy chồng để cho xong thì sau này cả đời mình sẽ phải sống trong tăm tối và hối hận. Mình không muốn như vậy. Muốn sống hết mình với cuộc đời này. Thành công hay thất bại thì chưa biết. Nhưng mình đã quyết định đi vì nếu không đi cả đời mình sẽ hối tiếc tại sao lại không đi du học. Mà khi mình kể cho cô bạn người nước ngoài của mình là ở VN mình bị coi là già cô bạn giật mình nói OMG một người trẻ như vậy mà VN lại nói già à? Tuổi tác ở VN quan trọng đến thế à? Thôi nói chung sẽ ra đi để thoát khỏi lạc hậu. Mong rằng bắt đầu du học ở Canada khi 30 tuổi không phải là quá già.

Tags: