Nuôi con khôn lớn trưởng thành thì cha mẹ lại già đi. Ước sao cho sự trưởng thành của chúng ta nhanh hơn sự già nua của cha mẹ, để chúng ta có đủ khả năng và thời gian chăm sóc, trở thành chỗ dựa vững chắc cho cha mẹ lúc về già.
Cha mẹ luôn cho rằng những quyết định của chúng ta là sai lầm và sau này nhất định sẽ hối hận vì những gì mình làm. Cho nên, họ thường can thiệp vào những quyết định của chúng ta và nói một câu “ Trẻ con, biết gì mà nói. Cha mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi”. Điều đó khiến chúng ta không còn nói được gì nữa.
Dẫu biết rằng cha mẹ đều là vì muốn tốt cho chúng ta nhưng ta thường chẳng thể nào chấp nhận được cách thức yêu của họ dành cho mình. Trong mắt cha mẹ, dù chúng ta có lớn bao nhiêu thì với họ chúng ta vẫn mãi là một đứa trẻ cần được quan tâm chăm sóc. Tuy nhiên, cha mẹ không biết rằng sự quan tâm chăm sóc này lại trở thành áp lực nặng nề đối với con cái.
Nội dung chính
Nhưng sau tất cả hãy hành động trước khi quá muộn.
Bạn thân mến, đến bây giờ tôi vẫn không hiểu được, tại sao có rất nhiều người thanh niên sức dài vai rộng, trẻ hơn bố mẹ mình, được giáo dục tốt hơn bố mẹ của họ, được sống trong một thời đại đầy rẫy những cơ hội để phát triển lại phải sống dựa dẫm, bám vào những người lớn tuổi, sức khỏe giảm sút và thành thực mà nói, đáng lẽ ra đây là lúc bố mẹ của họ cần được nghỉ ngơi.
Tôi cảm thấy thật chạnh lòng khi nhìn thấy những người già 60, 70 thậm chí là 80 tuổi vẫn phải lo nghĩ, làm lụng vất vả để cho con cái của mình dựa vào.
Hãy nhận thức được sự già đi của cha mẹ hằng ngày
“Do có sự rối loạn, mâu thuẫn trong suy nghĩ-cảm xúc của chúng ta, thứ khởi phát từ sự tham lam, sợ hãi và ngu dốt, nên chúng ta phải có được sự rõ ràng và hiểu biết thông qua tự nhận thức” một quyển sách rất hay là “ Thế giới trong bạn” cho rằng chúng ta phải bắt đầu từ chính mình, mọi sự việc và nhận thức đúng điều do bạn mà ra. Đó là lý do tại sao việc hiểu chính bạn, có được hiểu biết trọn vẹn về chính bạn là cực kỳ quan trọng. Hãy nhận biết rằng cha mẹ bạn đang ngày một già đi trông thấy.
Hiểu nghĩa là trách nhiệm của con cái với cha mẹ. Đó là bài học vỡ lòng mà tất cả mọi người đều được học. Hãy nghĩ mà xem, bất kỳ ai làm gì cho chúng ta dù chỉ là việc nhỏ ta cũng vội cảm ơn, thậm chí mong có dịp thể hiện sự có qua có lại”. Trong khi đó, cha mẹ cho ta hình hài, thức khuya dậy sớm chăm cho ta từ khi đỏ hỏn đến khi trưởng thành, rồi chăm cả đến con cái của ta, không tiếc với ta thứ gì, sẵn sàng cho ta mọi thứ từ của cải vật chất thậm chí cho đến sinh mạng. Vậy mà, hiếm khi nào ta nói lời cảm ơn với cha mẹ. Và rất nhiều người trong chúng ta chưa lo được cho cha mẹ một ngày.
Bạn nghĩ còn được gặp bố mẹ bao nhiêu lần nữa?
Bạn thân mến, đến bây giờ tôi vẫn không hiểu được, tại sao có rất nhiều người thanh niên sức dài vai rộng, trẻ hơn bố mẹ mình, được giáo dục tốt hơn bố mẹ của họ, được sống trong một thời đại đầy rẫy những cơ hội để phát triển lại phải sống dựa dẫm, bám vào những người lớn tuổi, sức khỏe giảm sút và thành thực mà nói, đáng lẽ ra đây là lúc bố mẹ của họ cần được nghỉ ngơi. Tôi cảm thấy thật chạnh lòng khi nhìn thấy những người già 60, 70 thậm chí là 80 tuổi vẫn phải lo nghĩ, làm lụng vất vả để cho con cái của mình dựa vào.
Tôi thực sự muốn chia sẻ thông điệp này đến cho nhiều người hơn để chúng ta thức tỉnh và sống đúng với con người của mình. Sống mạnh mẽ, yêu thương và là chỗ dựa vững chắc cho gia đình của mình chứ không phải là một người dựa dẫm vào gia đình. Chỉ cần mỗi người tự lập tự cường, đứng vững trên đôi chân của mình thì mỗi gia đình sẽ đều phát triển, đất nước sẽ lớn mạnh.
Bố mẹ của bạn, của tôi hay của tất cả mọi người, tất cả những đấng sinh thành đều ngày đêm lo lắng, hy sinh để cuộc đời của chúng ta tốt hơn. Hãy nhớ rằng dù bạn thành công hay không thành công thì bạn vẫn là thần tượng của bố mẹ bạn, họ luôn tự hào vì bạn. Nếu bạn đau khổ, chán nản, mệt mỏi thì họ là người cảm nhận được sự đau khổ đầu tiên. Vì vậy bạn phải sống thật vui vẻ, hạnh phúc và thành công