Chia sẻ kinh nghiệm sống và học tập tại Hàn năm 2020. Hình dưới đây là kết quả thi topik của mình, 1 cái là vừa sang Hàn được 3 tháng và 1 cái là sau khi đã học ở đây dc 7 tháng và tus này dành cho những bạn rất bình thường như mình, ko xuất sắc lắm, học không giỏi lắm, ham học vừa đủ, cố gắng vừa đủ và mức độ tiếp thu vừa phải, những bạn cần có thời gian tích lũy chứ ko thể nhồi nhét kiến thức trong 1 thời gian ngắn, những bạn ko tập trung lắm và thường xây dựng kế hoạch lên để phá vỡ, như mình. 😅😅😅Đôi khi dành cả cho những bạn vẫn đang chơi vơi giữa việc đi và ở. Hi vọng có thể khích lệ dc các bạn phần nào! 😊😊😊
Năm 2020 đối với tất cả thế giới nói chung đều tồi tệ, nhưng đối với mình lại thấy là 1 năm với đầy những trải nghiệm tuyệt vời tại Hàn. Mình sang Hàn khi dịch đã bùng rồi nên mình không biết khi Hàn sầm uất sẽ như thế nào. Mình chưa hối hận bởi 1 quyết định nào trong cuộc đời và đây có lẽ là quyết định mình ưng ý nhất! 🥰🥰🥰
Bỏ qua chuyện mình tự làm hồ sơ, tự chuẩn bị kinh phí, apply rồi tìm nhà ở như nào để sang đây vì mình đã từng có nhiều kinh nghiệm đối phó với các loại hồ sơ ở trung tâm du học rồi nên với mình việc đó ko có gì khó cả. Đến lúc nghĩ rằng cần phải thay đổi thì mình chỉ việc để lại Việt Nam ở nhà và 1 mình bay sang đây thôi. Có 1 sự chuẩn bị tốt sẽ ko để ai phải lo lắng vì mình ☺️☺️☺️
Trước khi sang đây, mình có 1 thời gian vừa đi làm văn phòng xong rồi cuối tuần học 3 tiếng ở học viện WonderHu, chắc mẹ Hú thì ai cũng biết rồi 😁😁 mình chính vì cách dạy phát âm của mẹ Hú mà theo tiếng Hàn. Có những đợt thì học buổi tối. Tất lẽ dĩ ngẫu mặc đương nhiên là phải có thời gian tự học nhưng thực chất là thời gian mình đi làm khá nhiều và thời gian mình tự học cũng khá ít, cũng khá lười, thêm nữa là ko tập trung được nên nó cứ ì ạch, lên ko lên dc, xuống thì rất dễ dàng. Cũng là con mẹ Hú nhưng mình ko thể xuất sắc dc như các bạn khác, Topik 4 của mình ở nhà mình nghĩ là do ông bà phù hộ chứ cầm nó mình cũng chẳng kiếm dc tiền từ tiếng Hàn. Nên mình quyết định bay sang đây với dự kiến ban đầu và chỉ học tiếng 6 tháng thôi rồi quay về Việt Nam đi làm, coi như trải nghiệm. (Nhưng bây giờ kế hoạch đó đã dc gia hạn thêm hơn 2 năm, hihi).
Khi bay sang đây, sau 1 thời gian dài ko đụng đến sách vở, mình test đầu vào thiếu mất mấy điểm để vào lớp 4, nguyện vọng của mình là muốn xin học lớp 4 luôn, bên phía văn phòng bảo, vậy thì cô giáo phụ trách sẽ gọi điện phỏng vấn, nếu qua dc vòng phỏng vấn của cô thì sẽ dc vào lớp 4. Sau đó, mình học từ lớp 4-lớp 6 tại trường Dongguk và kết thúc vào tháng 11 năm nay.
Thật sự mình vô cùng thích kỹ năng sư phạm của các cô giáo, chính vì vậy mình quyết định tiếp tục theo học thạc sỹ chuyên ngành “외국어로서의 한국어교육” tại đây luôn, với hi vọng sau này sẽ góp phần vào nền giáo dục tiếng Hàn nước nhà để đưa đất nước sánh vai với các cường quốc năm châu =)))))
Như bao nhiêu bạn khác, mình đi làm thêm để tự trang trải mọi thứ, và với nền tảng có sẵn, mình đi làm từ rất sớm. Mình cũng đi làm ko hề ít thời gian hơn các bạn. Tuy nhiên, nguyên tắc của mình là dù có làm như thế nào thì vẫn ưu tiên việc học trước, có nghĩa là mình chưa từng bỏ buổi học nào, chuẩn bị bài và làm bài tập đầy đủ và nếu có học bổng thì dành lấy trước chứ ko làm thêm để đóng 100% tiền học. Những bạn xuất sắc đi theo diện apply học bổng chính phủ thì mình ko dám qua mặt nhé, vì mình ko có học bổng đó, mình nói về những học bổng trường có. Ví dụ kỳ học lớp 6 mình vừa được giảm 50% học phí do có topik lại vừa được cộng 30% học phí vào tài khoản do đã từng xếp thứ 1 ở khối 5, tính ra 1 kỳ học tiếng bình thường mất 1.650.000won, thì mình chỉ mất 330.000won, tương đương 6,6tr tiền Việt.
Mình hơi ngược với các bạn là mình ko cặm cụi làm đề topik, mình tăng gần 60 điểm như trên là do sự chăm chỉ đi học ở trên lớp khi học tiếng, đặc biệt là những kiến thức khi học lớp 5, 6 đã kéo điểm của mình lên khá nhiều.
Có ai đó đã nói rằng, “sau này chúng ta sẽ có tất cả, chỉ thiếu … ngủ”. Và ai đó ở đây ko ai khác chính là mình đây. 😔😔😔. Tháng mà mình thi topik, mình vô cùng bận, mỗi ngày 4 tiếng học trên lớp, 10 tiếng đi làm, thời gian di chuyển ăn uống nữa, được ngày nghỉ thì làm báo cáo, chuẩn bị hồ sơ, chuẩn bị phỏng vấn lên thạc sỹ, thi giữa kỳ, thi topik, thi cuối kỳ. Mỗi ngày mình ngủ dc tầm 4-5 tiếng. Mình có mệt chứ, sáng ra trước bàn học luôn có 1 cốc cà phê loại nhẹ để tránh buồn ngủ và có hôm ra chơi 10p mà mình ngủ ngon lành cả 10p luôn. Nhưng như đã nói ở trên đầu, mình chưa bao giờ có tư tưởng “mệt quá, thôi nghỉ 1 buổi học cũng chẳng sao”, bởi vì nghỉ dc 1 buổi sẽ nghỉ dc nhiều buổi, hơn nữa, kiến thức trong 4 tiếng đó nhiều hơn nhiều so với bạn tự ngồi ôn đề topik, kiến thức tăng thì đương nhiên điểm sẽ cao mà ko cần dùng đến thủ thuật nào, nên chìa khóa của mình là: mình đang có quyền ngồi trên lớp học thì cố gắng tận dụng hết quyền đó. Với mục đích ban đầu của mình sang đây là để học, để được giao tiếp, để tăng phản xạ, nên việc ngồi nói chuyện với cô và các bạn nước khác là 1 cơ hội rất tốt.
Tiếng Hàn của mình hiện tại cũng chưa thật sự tốt, đó là lý do vì sao mình muốn học thêm 2 năm nữa so với kế hoạch ban đầu, nhưng dù sao, nếu mang so với mục đích ban đầu là sang học 6 tháng để tăng level thì như này cũng dc gọi là thành công rồi phải ko ạ?
Mình cũng rất vui khi đi làm thêm, sau nhiều lần “đổ vỡ” thì cuối cùng mình cũng dc làm ở 1 môi trường tốt, đồng nghiệp thân thiện, lương tương đối. Với những bạn sang lâu rồi thì chắc hiểu, khi mới sang thì chỉ cần tìm dc 1 công việc, nhưng lâu dần thứ bạn muốn là chọn được 1 việc làm bạn cảm thấy hài lòng, vì thực chất là hầu hết thời gian dành cho công việc, nếu công việc làm bạn mệt mỏi thì cuộc sống bạn mới nhiều stress. Hôm mình thi topik, trong đề đọc có cả thứ mà mình học được ở chỗ làm thêm, làm mình vui cả buổi. =)))) mình cũng biết thêm nhiều bạn cả Việt Nam cả nước ngoài, ở trường, ở nhà, ở trên mạng cũng như ở chỗ làm, khá là vui!
Mình cũng đã từng phải 신고 lên bộ lao động để đòi lương. Sau khi đòi được mình có đăng 1 bài chia sẻ kinh nghiệm ở bên hội việc làm và thật bất ngờ là có rất rất nhiều bạn cũng bị như vậy, của mình bị nợ có 42 man mà mình cảm thấy ấm ức ko cho qua được mà vô số bạn 1 triệu, 2 triệu, 3 triệu và có bạn lên đến gần 9 triệu. Và rất buồn là càng các bạn bhp lại càng bị nợ nhiều mà ko dám làm gì. 😔😔😔 Việc lựa chọn là của mỗi người mình ko phán xét ai cả, có người là lựa chọn chủ quan nhưng cũng có người là do khách quan. Mình chỉ muốn nói là các bạn đang còn trẻ, đa số là trẻ hơn mình, các bạn ko chỉ sống 5 năm hay 10 năm nữa, nên vì nhân quyền của mình, nếu dc lựa chọn, hãy lựa chọn con đường mà mình có đường lui. Mình thấy việc vừa học vừa làm ở bên này cũng ko khó khăn lắm, nhưng dục tốc thì bất đạt, vội vã kiếm tiền sẽ làm cuộc sống thấy ngạt thở hơn! 😇😇😇
Đoạn tiếp theo này ko phải là kinh nghiệm, mà là sự ngang ngược trời ko sợ, đất ko sợ (còn cái quái gì cũng sợ) của mình khi đi làm, nên các bạn đừng học theo nhé 😁😁😁 mình muốn kể cho vui thôi, vì mình kiểu nhân chi sơ tính hay cà khịa, chủ mình còn lắc đầu ngán ngẩm bảo “vì mày mà tao ko sống nổi” chứ chủ các bạn nó bẹo cho đó =))))
Đầu tiên là việc mình ghét dùng kính ngữ, cả tiếng Việt mình đã thế rồi, mà ở Hàn kiểu trên ra trên, dưới ra dưới, phân biệt chức vị rạch ròi và dùng kính ngữ nhiều như ăn cơm. 😌😌😌 Thường mình chỉ dùng đến 아/어요là hết sức của sự lịch sự rồi. Xong thi thoảng nói nhanh quá mình còn bỏ 아/어요luôn, chủ sẽ “Sao mày lại dùng 반말 với tao, tao với mày là bạn hả?” , mình sẽ bảo “thế từ giờ chúng ta là bạn đi”, thế là chốt kèo, những lần sau mình mà quên, ông ấy hỏi mình sẽ nhắc lại “Đã bảo chúng ta là bạn còn gì” 😌😌😌– ông ấy bảo: “Ờ nhỉ, bạn cách nhau 20 tuổi” =)))
Đương nhiên là mình cũng có cố gắng để ko lặp lại sai sót đó vì thấy nó cũng khá vô lễ. Ví dụ thay vì dùng 죽을래? Thì mình sẽ dịu dàng hỏi 죽고 싶어요? 🤣🤣🤣. Tuy nhiên sẽ có những lúc quên ví dụ kiểu 날 안 믿어요? 믿어야 지…..요. Có nghĩa là đến chữ 지 rồi dừng lại, xong nhớ ra rồi mới thêm 요 vào. Xong ông ấy kêu, “Thôi mày dùng 반말 thì mày dùng luôn đi, mì to ya chí….dô là cái gì?” =)))))
Rồi cái việc mình hay nói ngất ngất với cãi nhem nhẻm. Lúc nào chán chán lại bảo “이제부터 조용히 할거예요”, lúc sau quên mất lại nói tiếp xong ông ấy kêu “Mày bảo mày ko nói nữa mà sao mày nói lắm thế, ngày nào mày cũng bảo mày sẽ im lặng mà tao có thấy mày ngừng nói bao giờ đâu”😁😁😁 nên có hôm vừa đến đã phủ đầu, “Yuri à, hôm nay rất bận, với tao có việc phải suy nghĩ nên mày cứ im lặng làm thôi đừng nói nhé”, xong mình im lặng, lúc sau lại chạy ra bắt chuyện, mình hỏi “Ông đang nói với ai đấy?” =>> “Tao tự nói 1 mình” =))))
Về việc nghe lời, ông ấy bảo “Tao nói xong là mày chỉ việc 알겠습니다 rồi làm là đc nhé”, đùa mình mà dễ dàng thế thì đã lấy được chồng lâu rồi =))) Cứ suốt ngày kêu mình ko nghe lời, kêu mình là “mày ngày nào cũng “왜요? 안 돼요. 이해 못 해요, mày làm ơn nghe lời tao 1 tý đi là dc” xong đến lúc mình bảo “Từ nay tao sẽ nghe lời” thì lại cười hô hố thốt lên aigu như kiểu mình vừa tuyên bố sẽ có người yêu vậy. Đến lúc về lại nhắc lại, từ nay nhớ nghe lời tao nhé, mình bảo “Tao nghĩ lại rồi, Tao không hứa trước được” =))))
Về chuyện tha thứ =))) ví dụ ai khi dùng nước mà lỡ tay làm bắn vào tất của mình xem. Mình hét lên xong ông ý sẽ quay lại 미안, 미안한다고, mình ko nói gì xong ông ấy lại nói tiếp, “Tao bảo xin lỗi rồi đấy, mày cũng phải nói “괜잖아요” chứ”. Đương nhiên là không rồi, mình sẽ bảo là “싫어해요, 나 안 괜잖아요, 용서 못 해요”
Còn có anh kia cứ đến gần cuối buổi là lại “Yuri à,… Yuri à…” Đương nhiên là mình ko cần đợi nói câu tiếp theo nữa mà mình sẽ trả lời luôn “저도 집에 가고 싶어요, 저도 배고파요” =))))
Còn vô số những câu chuyện bé bé khác giúp mình thấ vui khi đi làm! 😄😄😄
Nói chung là mọi người đều thoải mái và rất quý mình nên việc đi làm mình ko mệt mỏi, chỉ đợt nào việc nhiều quá thì mệt thôi. Lại nói về việc nhiều, có những hôm khách đông như tiết canh, xong đã bảo đợi 5 phút rồi, mà ko có lòng kiên nhẫn, cứ 15 phút lại giục 1 lần, chán chả buồn nói 😠😠😠
Năm nay coi như mình học xong, ko xuất sắc lắm nhưng cũng khá là vui. 2 năm sau, khi hoàn thành chương trình thạc sỹ, ko biết mình sẽ chọn hướng đi nào, bây giờ mình cũng chưa nói trước được.
Các bạn đang phân vân giữa việc đi hay ở, chúc các bạn có lựa chọn tốt nhé. Còn những bạn chưa tích lũy đủ để bứt lên, cũng cố lên nhé.
Nhớ tết Việt Nam quá mọi người ơi!😔😔😔
Chốt lại là :
1. Đi làm đê kiếm tiền nhưng k nên bỏ buổi học nào vì đó là quyền lợi và là tương lai lâu dài.
2. Đi làm thì ai cũng sẽ gặp ng this ng that cơ mà nỗ lực thì cuôi cùng cũng sẽ tìm được công việc mình thích.
3. Phải học cách bảo vệ quyền lợi của bản thân.
4. Bạn Trang k thích dùng 존댓말.
5. Học tiếng ở Dongguk đỉnh của chóp.