Khi du học Canada hay bất cứ nước nào dùng ngôn ngữ là Tiếng Anh, có bao giờ bạn gặp khó khăn khi giao tiếp hay đọc hiểu một thông tin nào đó chưa? Hôm nay cafeduhoc xin gửi tới bạn một bài viết được đăng trên trang Facebook “Thổ địa Toronto”.
Đầu tiên phải khẳng định, nếu bạn không thật sự giỏi tiếng Anh, bạn vẫn sẽ tồn tại được tại Canada hay bất cứ quốc gia nào sử dụng nó như ngôn ngữ mẹ đẻ. Chắc hẳn bạn biết vài người không biết tiếng Anh nhiều nhưng vẫn sống tại đây lâu năm, vẫn đi làm, sinh con đẻ cái và sinh hoạt cộng đồng bình thường. Vì cộng đồng người Việt Nam đâu đâu cũng có. Mình nghe bạn mình sống ở Cali hay quận Cam chia sẽ là dân Việt Nam ở đây rất đông, đến nỗi bạn không cần phải biết tiếng Anh làm gì.
Tuy nhiên, nếu mục đích bạn đến đây để học và làm những công việc được coi là đúng chuyên môn, thì lúc này tiếng Anh thật sự cần thiết và đôi khi nó còn là một rào cản cho việc phát huy năng lực của bạn. Ví dụ ở Vn bạn làm sale hay marketing rất giỏi, bạn luôn tự hào về vốn từ ngữ tiếng Việt vô cùng phong phú, bạn có thể hô phong hoán vũ, bán nước miếng kiếm tiền, nếu có thi dạng ái eo tiếng Việt thì bạn phải 9.0 khỏi bàn. Nhưng với vốn tiếng Anh chỉ nằm ở ngưỡng 5.0-6.0, thì thật sự nó là một trở ngại không thể chối cãi. Nhiều bạn tâm sự, em muốn học business, marketing, media lắm mà ielts em 5.0 vậy được không Admin. Mình chỉ biết nhìn bạn, ánh mắt đồng cảm, rồi thở dài đánh thượt…hoang đường.
Vậy làm cách nào có thể cải thiện được tiếng Anh.
Đối với các bạn đang ở Canada thì điều kiện rất là nhiều, bạn có thể thực tập nghe nói trực tiếp trong cuộc sống hàng ngày, hãy cố gắng nói thật nhiều và mức độ thường xuyên hơn so với tiếng Việt, thằng nào cứ nói tiếng Việt thì bật bài “ Tao không quen” cho nó nghe. Khi ra đường gặp người nước ngoài, đừng bao giờ cố gắng tỏ ra bạn hiểu, cái cm gì cũng yes yes no no mặc gì không hiểu gì hết trơn…mô phật. Làm vậy chi za? Bạn muốn chứng tỏ điều gì? Mình thì khác, ví dụ khi đi mua hàng hay dịch vụ, đứng ở tư cách khách hàng bỏ tiền ra mua sản phẩm, họ nói không nghe được thì mình cứ thong thả nói tao không biết tiếng Anh nhiều, mày nói chậm lại hoặc dùng từ đơn giản hơn được không? Nếu tao không hiểu tao dek mua hàng nữa. Thế là ai cũng nói chậm như đánh vần dễ thương vô cùng. Đi học thì ai mà không muốn chung tụ với đồng hương để tám chuyện, để tâm sự eva adam v+, nhưng ít ra cũng lân la vài anh trai chị gái nước khác để tám chuyện, biết đâu lại có một chuyện tình Havard hay Oxford yêu thương thì sao. Cứng nhất thì cứ chơi với mấy anh Ấn, nói như bắn súng như rap gang nhanh vãi đạn, không thì chơi với các bạn người Hoa, nói chuyện như chim hót đã lắm kaka. Add thêm mấy cái fanpage giải trí của nước ngoài giống haivl của Việt Nam để cập nhật thêm mấy từ giới trẻ hay xài. Lâu lâu bắn ra vài phát, nó giống như một dạng thời trang – thời trang ngôn ngữ. Nghe những nhạc hot của nước ngoài nữa, bây giờ mà không biết Despacito thì quê chớt được.
Các bạn còn đang ở Vn hoặc có ý định du học thì sao. Thật sự rất đáng quan ngại khi ít phụ huynh nào có tầm nhìn xa hơn trong việc học ngôn ngữ ở Vn. Phụ huynh hay nhìn điểm số trong lớp để đánh giá năng lực ngoại ngữ của con em. Ngôn ngữ bản thân của nó là phải sử dụng được trong giao tiếp. Hồi xưa mình đi dạy tiếng anh 6 năm, mình tha thiết dạy nghe nói cho các em cấp 1 và 2, thì bị phụ huynh gạt sang một bên và đề nghị chỉ cần cháu thi được 9-10 là được. Chuyện đó thì quá sức dễ, cho nó làm đi làm lại 20-30 cái đề thi các năm trước thì điểm thấp khó hơn điểm cao. Thêm nữa, Ietls, Toefl hay các hình thức khác đều là một cách để kiểm tra năng lực tiếng Anh của bạn, thật sự mình không nghĩ nó đánh giá chính xác nhất khả năng tiếng Anh của một người. Bằng chứng là, mình biết rất nhiều bạn học các khóa cấp tốc, gạo đề, bạn ôn 20-30 đề nhiều tháng liền. Speaking thì học thuộc 10 chủ đề chính để đá đề, Writing thì học format của task 1 và task 2 với các cụm từ mẫu và từ vựng band 9. Thì việc bạn lấy 6.0 không hề khó.
Lúc mình đọc cuốn Tony buổi sáng có viết về việc qua Philipines để học ngoại ngữ, lúc ấy mình cũng không biết thực hư ra sao, nhưng chứng kiến các bạn học từ các lò bên đó về, thì mình hoàn toàn tin tưởng đó là một cách học mới và hiệu quả cho người Việt. Thứ nhất, Philipines dùng tiếng Anh như tiếng mẹ đẻ. Đây là điều cốt lõi vì không có quốc gia nào trong khu vực Châu Á có dk tương tự. Thứ hai, chi phí học tập và ăn ở vừa phải tầm 15tr/1 tháng . Giá này mình nghĩ rẻ hơn rất nhiều so với các khóa học tại WallStreet, Acet hay Vus. Một người ở tỉnh lên Saigon trọ để học ở những trung tâm trên cũng phải chi hằng tháng khoản tiền chênh lệch không bao nhiêu. Thứ 3, họ xây dựng ngành công nghiệp giáo dục ngoại ngữ từ rất lâu rồi, các lớp có thời khóa biểu học như nội trú, ngày khoảng 10 tiết, 5 tiết 1 kèm 1 và 5 tiết 1 kèm 4. Có nhiều trung tâm tọa lạc trên một hòn đảo nhằm cách li học sinh ra khỏi môi trường có thể làm xao nhãng các em, giống kiểu lên Nga Mi luyên công. Thử hỏi làm sao mà không học tốt cho được. Một bạn ielts 6.0 học ở Vn và học ở Philipines đẳng cấp speaking hoàn toàn khác nhau từ phát âm, giọng, mức độ sử dụng thuần thục từ và khả năng phản xạ trong tình huống giao tiếp hàng ngày.