Những kẻ xuất chúng- sách mới của Alpha book

Những kẻ xuất chúng- sách mới của Alpha book

 
Vì sao du học sinh ở Đông Âu những năm chuyển đổi lại hay thành tỷ phú, những bí thư đoàn thanh niên hay làm quan, đám mọt sách thường nghèo còn những kẻ hay viết facebook lại lắm view?
Trong stt trước, tôi từng nói linh tinh về việc vì sao những người hoạt động đoàn thanh niên lại hay lên làm quan chức, là vì họ được rèn luyện việc tổ chức, tập hợp, thu xếp, tiếp xúc với các nhân vật và phe nhóm từ khi còn rất trẻ, chừng 20s, hơn hẳn những người làm chuyên môn, khi bắt đầu được thử nghiệm kỹ năng lãnh đạo/quản lý khi tuổi đã 30s…
Những du học sinh đi học Đông Âu những năm 1980s thường dễ thành tỷ phú, vì bản thân nhóm DHS đó toàn bọn giỏi. Thực sự, họ đều là những người giỏi nhất, thông minh nhất thế hệ của họ. Khi họ sang Đông Âu những năm 1980s, đó là những năm tháng thay đổi, chuyển đổi, họ có vô số cơ hội (và cả ép buộc, vì chẳng có cách nào khác) được tiếp xúc với việc kiếm tiền, buôn bán, đánh hàng, lập phe nhóm, thiết lập đường dây, lựa chọn sản phẩm…và cả tranh đoạt nhau nữa nên từ tuổi 20s, thậm chí 17-18, họ đã được tiếp xúc với tiền & với cơ hội kiếm tiền, làm giàu hơn hẳn đám đồng trang lứa ở nhà, phần nhiều đều tiếp xúc và kiếm tiền chậm hơn chừng 5 năm.
Hơn thế, Nga và Đông Âu là một cái ao cá lớn hơn rất nhiều cái ao nhà An nam mít. Ở đó họ được vùng vẫy, được nhìn thấy (nếu tinh khôn, mà đa phần là rất tinh khôn) sự tiến triển của các xã hội văn mình, nhìn thấy xu hướng, trào lưu tất yếu của các nhu cầu con người, vào tiến trình phát triển của thị trường. Họ nhìn thấy những khu chợ to đùng, nhìn thấy những khu chung cư cao vật, thấy những căn hộ rộng mênh mông, thấy những resort, thấy hàng không, máy bay và sân bay, thấy nhà máy, thấy bất động sản, thấy đủ mọi thứ mà đám ở nhà không hoặc ít nhìn thấy. Những du học sinh từ 1970s cũng có cơ hội kiếm tiền nhưng khi Đông Âu chuyển đổi, họ đã chừng 40 hoặc hơn, hoặc đã có một công việc buôn bán, đánh hàng nào đó ổn định, họ ít dám mạo hiểm hơn đám 20-30.
Lũ bạn cùng lứa tôi, than ôi, đặt chân sang Đông Âu khi mới 17, chưa sang thì đã chuyển và chân còn ướt, miệng còn ráo, đường xá không thạo, tiếng thì bập bẹ, vốn thì chẳng có gì ngoài sức lao động nên chậm hơn hẳn lứa đàn anh, đàn chị trên đó 5-7 năm. Họ không kém, vì các bạn biết đấy, chẳng có bọn nào kém bọn nào cả, nhưng xác suất chộp cơ hội rõ ràng khác nhau..
Bọn đọc sách thì thường nghèo, cũng quá dễ hiểu, bởi họ chỉ đọc chứ chẳng chịu làm gì, đã thế lại còn lắm chữ, hay lên mạng, hay viết lung tung, thì làm gì còn thời gian để làm việc, để kiếm tiền, để mưu cầu hạnh phúc cơ chứ… 🙂 Còn các bạn, những người đang đọc và sẽ like stt này đích thị giống tôi, chỉ là đám chơi face vui vẻ, mỗi ngày lượt dăm bẩy tiếng, tiền không nhiều không ít, mở miệng cười tươi, nhỉ? 
🙂
Viết ba lăng nhăng vì vừa biết tin Malcolm Gladwell sắp sang Việt Nam, chừng vài tháng nữa, ông ý ngày xưa được xếp hạng là 1 trong 10 thinker của thế giới (Time, 2012), nhưng nghĩ bụng ông ý sang đây thì chẳng mấy người nghe, kém xa mấy bọn K-POP, kém xa lũ fan của đám chân dài, mông nở..
Bình.
PS. Kể thêm tí là chị Phương Thảo VietJet là con gái họ Nguyễn Cảnh, anh Vượng nhà ở khu Trung Tự, cách nhà mình 1km, còn đồng chí Malcolm Gladwell vừa email cho mình sáng nay.
Tags: