Chia sẻ với các bạn bài viết trên group “Hội du học sinh Canada”.
Bản thân mình qua đây được 2 tháng, cũng gặp nhiều chuyện, cũng thấy nhiều điều mới lạ, cũng muốn chia sẻ nhưng lại thôi vì bận quá không có thời gian nhiều nhưng câu chuyện xảy ra hôm nay làm mình cảm thấy mọi nỗi cô đơn nơi đây như không còn nửa.
Mình mua 1 chiếc xe đạp, loay hoay tìm kiếm thì thấy 1 chiếc khá ưng ý giá 400, mình trả 200, bên kia đồng ý, mình và bạn ấy trao đổi vài thông tin cá nhân khác như mình mới qua đây, là dhs, … Bạn ấy cũng khá tò mò về VN nên hỏi mình nhiều vấn đề. Bạn ấy ở Moncton, mình ở Saint John cách nhau 150km, hôm nay bạn ấy hẹn giao xe cho mình. Bạn ấy đi hơn 150km, tới nơi mình đưa tiền bạn ấy nói không.
“I dont want your money, I dont want anything from you. I know that you are newcomer, I know how is the difficult when a young man leaves his family and set up everything in a new place, starting a new life ! I just want to give you for free. But you have to remember that it’s not a gift, it’s a mission that i gave it to you and you will kind with another people !”
Thế rồi 2 đứa con trai đứng giữa trời lạnh ôm nhau, đột nhiên có cơn gió mạnh thổi qua nhưng sao thấy ấm áp quá ?(bạn ấy k gay mình cũng k, bạn ấy có vợ có con rồi).
Lúc nhỏ gia đình mình khó khăn, có lần mẹ mình chở mình đi ăn, được ng khác trả tiền cho nhưng lại không biết ai, mẹ mình vừa mừng vừa tủi.
Lớn lên 1 tí, nhà mình vững vàng hơn, cá nhân mình tự chủ đc kinh tế, mỗi lần mình đi ăn đều trả tiền cho những người như mình lúc nhỏ, cảm giác rất là ok, mãn nguyện vô cùng.
Và bây giờ chắc cũng 10-15 năm rồi cảm giác lúc nhỏ lại quay trở lại, và đó cũng là nghĩa vụ mà mình mong muốn trở thành sau này, từ người đc giúp thành người giúp.
Be kind and be humble !
Canada- cold country but warm people !
P.s: bạn ấy còn cho mình tờ vé số, bảo nếu trúng thì đem tiền đó giúp ng khác.
Mình mua 1 chiếc xe đạp, loay hoay tìm kiếm thì thấy 1 chiếc khá ưng ý giá 400, mình trả 200, bên kia đồng ý, mình và bạn ấy trao đổi vài thông tin cá nhân khác như mình mới qua đây, là dhs, … Bạn ấy cũng khá tò mò về VN nên hỏi mình nhiều vấn đề. Bạn ấy ở Moncton, mình ở Saint John cách nhau 150km, hôm nay bạn ấy hẹn giao xe cho mình. Bạn ấy đi hơn 150km, tới nơi mình đưa tiền bạn ấy nói không.
“I dont want your money, I dont want anything from you. I know that you are newcomer, I know how is the difficult when a young man leaves his family and set up everything in a new place, starting a new life ! I just want to give you for free. But you have to remember that it’s not a gift, it’s a mission that i gave it to you and you will kind with another people !”
Thế rồi 2 đứa con trai đứng giữa trời lạnh ôm nhau, đột nhiên có cơn gió mạnh thổi qua nhưng sao thấy ấm áp quá ?(bạn ấy k gay mình cũng k, bạn ấy có vợ có con rồi).
Lúc nhỏ gia đình mình khó khăn, có lần mẹ mình chở mình đi ăn, được ng khác trả tiền cho nhưng lại không biết ai, mẹ mình vừa mừng vừa tủi.
Lớn lên 1 tí, nhà mình vững vàng hơn, cá nhân mình tự chủ đc kinh tế, mỗi lần mình đi ăn đều trả tiền cho những người như mình lúc nhỏ, cảm giác rất là ok, mãn nguyện vô cùng.
Và bây giờ chắc cũng 10-15 năm rồi cảm giác lúc nhỏ lại quay trở lại, và đó cũng là nghĩa vụ mà mình mong muốn trở thành sau này, từ người đc giúp thành người giúp.
Be kind and be humble !
Canada- cold country but warm people !
P.s: bạn ấy còn cho mình tờ vé số, bảo nếu trúng thì đem tiền đó giúp ng khác.